Chinh phục IRONMAN 140.6 tại Challenge Triathlon Taitung Taiwan 2023

Nhật ký Chinh phục IRONMAN 140.6 tại Taitung Đài Loan

Có quá nhiều chữ nghĩa trong đầu. Ngại viết vô cùng nhưng được các ace động viên nên mình sẽ viết theo chapter cho dễ đọc và dễ hình dung nhé cả nhà!

Chapter 1: Đóng thùng xe

Mình mới chơi bộ môn phức tạp này nhất là nữ nên việc xe cộ rất là luống cuống. Mình ở hn chỉ dùng 1 chỗ vận chuyển quen chả bao giờ nghĩ ngợi từ lúc đi con road phake cho đến con xe tri này thì cũng ko xây xước tí gì nên trong nước mà có đơn vị đầu mối là yên tâm nhàn thân vô cùng.

Khi đi xa với xe tri mà không có đơn vị nào vận chuyển thì bộ dàn đầu khiến mình nghĩ rất nhiều việc tháo lắp sẽ vô cùng ảnh hưởng điện đóm này kia và mình quyết định sử dụng bike case mềm cho an toàn!

Rồi tới công chuyện vụ lắp vào đây! Đêm hôm trước mình lay hoay lôi ra pack cũng lay hoay cũng mò mẫm cả buổi đọc hướng dẫn này kia xong chốt lại là lắp xong thừa ra đống đồ thế là lại bê ra shop để pack cố định nhìn một lần để lần sau làm cho chuẩn chỉnh yên tâm.

Thế là 1 vali 1 bike case cho đến buổi sáng chuẩn bị đi thì Con Minh Già hú lên việc nhồi thêm quần áo vào xe cho xe nó êm đỡ va đập và đỡ bê vác khi ai cũng lo đồ của mình thì việc xách vali là quá vướng víu.

Thế là mình lại đổ toàn bộ vali 20kg pack ra 4-5 túi dây rút để chèn vàobike những góc mềm để bike chắc chắn và mình chỉ đeo thêm 1 balo nhìn vô cùng cool ngầu.

Cũng có ace để mỗi bike thôi tuỳ quan điểm của mỗi người riêng mình rất hài lòng về sự gọn nhẹ

Kinh nghiệm: Gọn nhẹ nhất lúc đi vì lúc về chả ai nhẹ cả!:)

Note: Quy định của hãng hàng không là pack không quá 30kg và nó sẽ là hành lý quá khổ. Do vậy lúc mua hành lý mọi người phải mua thêm 1 kiện nữa, dể dôi dư tầm 50kg total cho thoải mái vì nói gì thì quả mua thêm cước ở sân bay thì ối dời ơi lắm ạ.

Đoàn mua vé hành lý quá khổ lúc đầu sau muốn mua thêm hãng charge 400k/ kg quá cước đi teo 1-3 củ là bình thường trong khi mua từ đầu thì dư xài mấy trăm k.

Riêng năng lượng rồi phụ kiện, mũ, bơm xe đạp… các thứ nó quá nặng luôn chưa kể hên cô thương lúc lên bục cái cục kỉ niệm chương cũng mấy kí rồi . Mua dư ra nhaaaaa

Chapter 2: Bơi

Khi đứng trước vạch start mình cảm nhận được một sự từ hào dân tộc tràn trề trong người. Đã vinh dự đến đây đứng trước vạch start rồi nỗ lực là thứ duy nhất nghĩ trong đầu.

Yếu tố tinh thần vô cùng quan trọng. Cho đến bây giờ mình có thể lần lượt vượt qua hết được các chặng thách thức là một phần lớn niềm tin từ những người bạn, cz, các anh chị đi trước … trao cho mình. Thực lực chắc chỉ 5-6 thôi nhưng race thì như lên đồng

Mình biết bơi 4k không làm khó mình nhất là phần thi bơi trong hồ. Ngày hôm trước và hôm trước nữa mình đã đến hồ ngắm rồi, trước khung cảnh vô cùng peaceful mình biết sẽ enjoin nó

Race mình mang tâm thái easy, phấn khởi có lẽ vậy mà mỗi mình cười còn hầu hết mọi người đều căng thẳng . Nhiệt độ từ mấy hôm có sự thay đổi lớn do vậy btc cho phép mặc swimsuit, khá lợi thế vì mình sẽ ko phải đập chân quá nhiều giữ chân giữ sức. Mặc cũng ngầu nữa hihi

Bơi hồ sâu khoảng 2,5m gì đó nước trong veo mát lịm tầm nhìn bên dưới rong rêu phủ kín đáy mình nhìn được hàng đàn cá bơi chi chít thoáng chợt nghĩ trong đầu đây là amazon thì đàn này là cá pihaza với hàm răng nhọn hoắt thì khéo pace bơi chỉ 1x haha…

Rồi đã thấy phao đỏ 500m … đoạn này mình thấy ông thợ lặn bên dưới phao… 2 bên thì cano cứu hộ chi chít… ntn khác gì mình đi training camp ở nhà đâu. Nói chung là safely và mình thấy vận động viên nội địa rất đông trẻ rất nhiều khác hẳn ngày thường bói không ra thanh niên trên đường.

Bỗng dưng mình thấy 1 đàn ếch lùa lên mình đội mũ đỏ đàn ếch ào ào lên lại chột dạ…dễ chốt đoàn…cắm đầu bơi thở bơi thở rồi lần lượt vượt mũ đỏ rồi loáng thoáng thấy cả mũ trắng rồi cả mũ đen. Thấy phao vàng quay đầu nhìn đồng hồ thấy 48p ngon rồi.

Nhưng quả kính mình lại hơi chủ quan, kính cũ mặc dù đã dùng antifog nhưng hết vòng 1 là mình như mù đường không nhìn thấy gì! Phải dừng lại 1 lần để tráng kính và dốc nước ra. Cũng là kinh nghiệm đi race mua kính mới đeo 1-2 lần cho quen mắt đi thi là ngon.

Kết quả 1:41/ 4km hoàn toàn nằm trong target của mình và cũng không zick zắc như mình tưởng.

Ps: Cảm ơn Bác Phương vì lời động viên có 1 không 2 khởi đầu tốt đẹp cho sự nghiệp chơi triathlon đến năm 80 tuổi

Chapter 3: Chuyển tiếp (Transition)

Cảm xúc lúc lên bờ là làm nào tụt được cái bộ bơi này ra thở cho dễ chịu ngoái lại nhìn vẫn còn rất nhiều người chưa lên bờ…giỏi quá Mèo ạ tự ghi nhận bản thân lôi gói gel thứ 2 ra ăn T1 dài 800m mình phải chạy xuyên qua công viên đến bãi gửi xe cơ.

Lên bờ chẳng vội gì cứ vừa đi vừa chạy nhẹ nhẹ hướng ngược lại là đoàn 70.3 bắt đầu xếp hàng ra vạch xuất phát bơi chai ô chai ô ủng hộ đôi mới lên bờ vui và thấy hăng hái hẳn chị đã nên được bờ dồi quẩy thôiiii

Ra cột swim bike lấy túi đồ hôm qua đặt, đúng tuần tự vào lều cởi suit chắc mất 3p dẫm đạp mới xong! Lấy chai 2 loét nước dội từ đầu xuống chân, lấy khăn lau mặt rồi lau chân, lấy mũ có tất, kính và bib đội vào thế là trong túi còn dư ra đôi giầy, kem chống nắng, nắm cơm, gói zip có viên bcaa, viên muối và chai nước nhỏ.

Lấy kem ra bôi 1 tí vào mặt vào tay chân cho có lệ sáng sớm đã trét kem chafing và kcn rồi mà. ăn nửa nắm cơm, uống bcaa, muối xong nhặt bộ đồ nhét vào túi đưa cho các em tnv đi thong dong ra chỗ xe đạp là hết nắm cơm T1 hết 19p và 1km cho việc đi lại lòng vòng. Hơi chậm 4p so với dự tính T2 phải bù rồi nhưng không sao vẫn rất vui và các bước chuẩn chỉnh ko loạn ko thiếu không thừa bước nào

Chapter 4: Đua

Leo lên xe đạp và bắt đầu khởi động bộ não load map load thông số tính toán về chặng đạp, nào thì 20km có 1 trạm nước dốc sao đồ ăn sao, muối như nào, bánh ăn đoạn nào…… mình mất đâu 10km mới ổn định được dữ liệu đầu vào.

Với mình dinh dưỡng gần như quan trọng số 1 mình mất cả tuần để tham khảo từ các anh chị đi race 140.6 từ các kinh nghiệm đó mình tính toán bài toán cho riêng mình rất may là anh Minh Phương đã cho mượn mẫu để mình setup lại đỡ bị thiếu đủ này kia và rất khoa học.

Muối Long Vũ nhấn mạnh tầm quan trọng hàng đầu và mình cũng mất 3 ngày ngồi mò lại thông số của bản thân đề tính toán vì hầu như mình chưa từng đạp đủ dài, ăn đủ nhiều và load đủ đồ cho nên sợ không đủ sẽ ảnh hưởng lớn đến phần chạy sau. Đêm hôm trước cũng được nghe anh Spider Nguyễn dặn dò 2 chị em lại phần năng lượng trên xe cũng yên tâm là dư xài.

Bắt đầu qua trạm nước 20km mình bắt đầu thả hồn vào đạp xe. Đường không lock đúng là một sự thử thách vừa đạp vừa vểnh tai lên nghe còi xe, mắt đảo như rang lạc để chú ý xe oto vượt xe dân cư đi lại, đèn xanh đèn đỏ… anw may là bà con bên này đi oto là nhiều và xe máy điện ko quá lộn xộn nên con bé phần nhiều là phi ầm ầm.

Mặt đường có khoảng 20% hơi xấu còn đâu là ổn. Dốc cũng lên xuống đều… mình tuyệt nhiên không tập leo dốc nên lúc lên là tụt so với bà con nhưng mà đã đu đến đỉnh là nó nhấn cho hết ga hết số đổ dốc bù lại lợi thế của TT phát huy cũng chả hiểu sao mà lại đổ dốc ngon thế cơ biết ơn anh chàng ngựa sắt này lắm .

Bờ biển ở đây nói chung là xấu… toàn đá mình cũng biết mạn bờ này thềm lục địa sâu và nguy hiểm nên người ta mới xây cái hồ để bơi! Chứ 3 môn phối hợp bơi biển vẫn là sự thử thách mạnh mẽ nhất. Tuyệt nhiên không có bãi cát nhưng khi dạo qua cũng vẫn đón nhận được sự hùng vĩ của biển xanh ở mỏm núi sóng tung bọt trắng xoá vì gió mạnh, thổi tạt cả tay lái nên mình không xuống được aerobar. Gió mát nhưng không có vị mặn của muối tanh của cá biển này khác quê mình quá.

Chiều về thì mình đạp sát vách núi đá à mà lạ đây toàn đá đen cũng chưa ngâm cứu nhưng nhớ là đá cẩm thạch,hoa cương… kiểu thế. Mình ngạc nhiên vì avg lên vù vù thuận gió…ố là là con bé lại phấn khởi cong mít tận dụng cơ hội nhưng dồi ôi… rơi mất bình 700ml taiwing, lúc tiếp nước gặm hết 3 gel và 1/2 muối và bcaa. Tim vẫn cận zone 2 gần zone 3 mà còn 100km nữa rồi lại làm bài toán năng lượng chiều về rảnh mà đầu óc dùng vào việc gì lúc này nữa đâu.

Mình hết 1 vòng 90km đạt 3h vậy là avg quá tốt so với kì vọng, bây giờ phải load được 500 calo nữa để đến trạm 135km ăn cơm. Đến trạm 90 mình nghiêm chỉnh tiếp 2 bình điện giải cắm 2 bình nước trắng và găm 5 cái gel lạ hoắc của btc. Vào đi vệ sinh nghiêm chỉnh người khéo nhẹ cả kg liếc bên đường gặp Quạ, Kiên ở km 140 nhẩm ra bà con đạp giữ chân quá yên tâm gặp gần đủ mọi người rồi.

Lượt đi này gió sấp mặt đồng hồ báo 24km/h gió ngang giữa trưa trời nắng to mồ hôi bắt đầu tong tong lộp độp trên kính mũ xe đạp mắt cay xè. Lẩm bẩm chửi cái nồi cơm điện rồi hất cái kính lên cho gió nó vào mặt hứng nguyên nắng rát rạt! Thôi kì này về peel da chứ ko lại như thổ dân da đỏ mất thôi. Rồi các em spa lại thương xót cái mặt mình ca cẩm cả tháng

Trên đường lượt này nghe mấy con cứu thương chạy vè vè làm mình cũng nôn nao ko biết nhà mình mọi người đạp về cả chưa đoạn sau hơi xấu đường, độ húng cũng ghê gớm mà giờ này lắm xe thế chứ mình phải nắm standbar nhổm người dậy áo đỏ cở việt nam chói lọi cho ngta lái xe nhìn thấy mình.

Xe mình đến 100km ngon êm ru bộ chuyển động mượt như bơ, ôi đúng là may mắn bội phần khi đồng hành cùng em xe iu iu đúng là chúng ta sinh ra là dành cho nhau rồi từ ngày mình nhận xe mình đã có sự kết nối đặc biệt với nó. Thi thoảng cũng ngồi tâm sự với nhau và em ấy luôn tập trung nghe mình nói đến cuối và không làm mình buồn bao giờ.

Lượt này thì mình chứng kiến những bạn bị thủng xăm khá nhiều, team mình cũng có anh bị đứt xích nhưng không chờ nổi btc luôn. Khá bất lợi với các vđv ngoài vì tiếng anh chưa thông dụng lắm, còn các bạn bản địa được người nhà support giữa đường cũng nhiều ăn uống dội nước này thấy cũng là một race các bạn vui vẻ enjoin race

Mình tuân thủ ăn muối và bcaa đủ đánh liều gặm 2 gel của btc để đạp đến trạm 135km gửi đồ. Khi đến trạm thì ôi là sướng những là cơm nắm recovery dội nước tiếp điện giải… sống rồi anh em ơiiii nắm cơm thứ 3 ăn từ 4h sáng đến 2h chiều mình đứng đó nhẩm load thế qué nào cũng 2000calo rồi cơ mà vẫn đói quả dạ dày thạch sanh của mình thật dã man.

Lại xả nước cứu thân lần 3 … được ăn nắm cơm như kiều đang đu đỉnh rất hight. Bốc thêm 2 gel nữa và đóng xe về!

Đoạn 30km Cuối trong lòng mình tràn ngập một cảm xúc biết ơn khôn xiết! Mình bắt đầu biết ơn chiếc xe đạp nếu không có em nó chắc mình rất rất vất vả! Gánh còng lưng con chị 180km bà í ăn ngủ nghỉ rồi xả nước cứu thân… cố lên em iu còn 20km nữa thôi chúng ta sẽ vượt qua thử thách này cô thương không ăn đinh không xịt lốp xinh tươi về nơi an toàn. Chị cho em nghỉ 2 tuần luôn cho đã đời nhé nào mình cùng đổ nốt con dốc kia… yêu em

Gió thuận nhưng tạt ngang cũng không ngon ăn đổ dốc như sáng nhưng cố gắng ko quá tụt. Nhưng đoạn về thì thảm vì ko bù đủ cho vòng 2 lượt đi total hết 6h44p mông vẫn ngon đùi ko chuột rút lưng chưa rụng và cái bụng chưa biều tình. Đổ dốc có đoạn 56km/h tim zone2 về cơ bản là dôi ra 15p so với target bù cho quả T1 sáng là ổn! Bây giờ làm nào chạy được FM về finish trước 9h tối không là không ai đón.

Dùng hết 7 lít nước 5 lít nạp và 2 lít tắm dội giầy đạp lúc nào cũng lõng bõng nước

Khi đặt xe lên giá nhìn quanh bãi xe hẵng còn trống nhiều lắm ôi dồi ôi an toàn rồi phêw cô thương cô thương. Mình lững thững ra lấy túi bike run đồ lôi ra là dắt lên người, thay tất thay giầy, rửa chân xỏ giầy chạy và đội mũ đeo kính chuẩn từng thao tác luôn, nhìn hẵng sớm 7p nghĩ nào nằm vật ra đấy luôn thở…

Anh bên cạnh vừa lấy túi quay lại hỏi xủng xoeng tưởng mình làm sao, mình chỉ bảo tao đang dư target tao ngủ 1 tí rồi tao dậy… bầu trời Taitung xám xám gió hiu hiu mưa bay bay nghĩ còn 42km là xong cuộc chơi điên rồ này mà chưa biết chạy kiểu gì giờ đây. Hoang mang quá, người bây giờ vẫn chưa bộ phận nào gào lên biểu tình, về xinh tươi là được race gì chả có con mồi nào chén thiếu khí thế thật sự vào kèo dăm củ có phải… Bật dậy lấy chai nước dội cho tỉnh T2 11p vừa lững thững cầm cái bar Clib nhai vừa đi bộ nhanh đầu load dữ liệu…

Chapter 6: Chạy

Nhớ anh Đậu dặn 21km đầu cố gắng giữ sức và thăm dò húng là ăn chuột ngay. Trời chiều mát mục tiêu là finish dưới 15h chạy target 7 tiếng cho FM cuttoff là 9 tiếng như vậy đi bộ cũng finish được. Nhưng ai chơi thế biết bao nhiêu người đang đợi mình về ăn tối, về muộn là mất nồi lẩu bò, chỉ nghĩ đến ăn thôi là đôi chân mình chỉ muốn quẩy luôn pace6… mình vốn có giỏi toán đâu thế qué nào dòng đời xô đẩy toàn học khối tự nhiên kĩ thuật rồi đi làm cũng số má rồi đến chơi thể thao cũng pace này avg kia tính toán này nọ … đần hết cả mặt ra.

Route chạy hơi lằng ngoằng 2 loop từ trong công viên ra ngoài, cả chiều hôm trước đọc cái map cũng tiền đình việc duy nhất phải làm bây giờ … vâng …ăn thôi Sau race này tôi đồ rằng tôi sẽ được phong thánh ăn trong race ha ha

Sau con HM đầu tiên giữ chân không dám chạy nhanh nhưng cái mồm nó có hiểu đâu vẫn bon hết 5 gói mauten và 8 viên muối nhai 3 viên bcaa. Đến km 23 mình hết đồ ăn, kiểu xe hết xăng ahuuu phương án càn quét đồ của btc nhen nhóm bằng lọ cháo đậu đỏ… và sau đó mình ăn không sót CP chính CP phụ nào. Đó có lẽ là lý do mình có thể về đích khoẻ mạnh thế. Mình chạy FM tốn 10 gel 15 muối nhai 6 bcaa 2 lọ cháo và dưa hấu…biết ơn cái dạ dày thạch sanh được tráng men sứ

Khi nhận chiếc vòng tay cuối chặng chạy về đích trời tối mịt không khí bắt đầu lạnh và gió thổi. Mình vẫn chạy đều chân trên con đường quanh co dẫn về đích. Xa xa đã nghe tiếng chúc mừng tiếng pháo hoa bắn đùng đoàng chả hiểu sao nước mắt cứ thế tong tong không ngừng được. Một cảm xúc vô cùng mãnh liệt sự tự hào dân tộc, tự hào về bản thân mình đã làm được bằng tất cả tình yêu và trái tim.

Giây phút đứng ở vạch finish giơ cao chiếc băng chiến thắng mình hiểu rằng từ đây trái tim mình đã thuộc về 140.6 và đây là sự khởi đầu tốt đẹp.

Proud of you

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

Gọi ngay
Gọi ngay